TA LÀ CHÍNH THÊ CỦA CHÀNG
Chương 8
"Mặc Bắc." Tiết U Nhiễm tốt bụng tiếp nhận lời nói của Tư Nguyệt, nói ra tên của người kia. Tư Nguyệt này, phải dùng tới phản ứng lớn như vậy sao?
"Tiểu thư, hắn...kia..." Tư Nguyệt vẻ mặt khẩn trương, không biết nên nói như thế nào mới đúng. Mặc Bắc đứng bên ngoài phòng bao, đó không phải là nói Thái tử điện hạ ở bên trong ghế lô sao? Nhớ đến vừa rồi Quận chúa phân tích tình hình thực tế cho nàng, bây giờ Tư Nguyệt đối với Thái tử điện hạ không có một tia thiện cảm.
(*) Phòng bao: Phòng được thiết kế đặc biệt...
Thứ Hai, 4 tháng 5, 2015
TA LÀ CHÍNH THÊ CỦA CHÀNG Chương 1
18:38
No comments
TA LÀ CHÍNH THÊ CỦA CHÀNG
Chương 1
Thời điểm Tiết U Nhiễm một lần nữa tỉnh lại, không ngờ lại phát hiện nàng thế nhưng nằm ở trên giường lớn khắc hoa. Lập tức ngồi dậy, Tiết U Nhiễm vội vàng nhìn tất cả bốn phía xung quanh. Không sai, đây là khuê phòng của nàng, là Quận chúa các ở Tiết Vương phủ. Nhưng là tại sao nàng lại ở chỗ này? Không phải là nàng nên bị nhốt ở Sở gia hay sao? Còn nhớ rõ ngày đó, nàng chết chìm trong hồ sen ở Sở gia. Sau đó, hồn phách của nàng vẫn ở xung quanh Sở gia du đãng.
"Quận chúa, ngài dậy rồi sao? Có cần Tư Nguyệt...
Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2015
BẢY NĂM VẪN NGOẢNH VỀ PHƯƠNG BẮC Chương 7: Ba Mét, Khoảng Cách Của Chia Ly Rồi Gặp Lại
19:18
No comments
BẢY NĂM VẪN NGOẢNH VỀ PHƯƠNG BẮC
Chương 7: Ba Mét, Khoảng Cách Của Chia Ly Rồi Gặp Lại
Cánh cửa đang mở, ánh đèn ngoài hành lang chói mắt hơn trong phòng, nhưng đã yếu đi nhiều trên con đường sượt qua bờ vai dài rộng của người đàn ông. Anh đứng ngược chiều ánh sáng, ô cửa sổ sát sàn sau lưng là cảnh từng mảng đèn đường trơn nhẵn về đêm. Gương mặt người đàn ông ẩn giấu trong quầng sáng ấy nhưng lại nổi bật ưu thế tuyệt đối về chiều cao.
Cố Sơ chỉ liếc nhìn một cái. Sau giây phút sững sờ là tiếng trái tim nhảy vọt lên tận cổ họng. Thanh âm ấy quá...
BẢY NĂM VẪN NGOẢNH VỀ PHƯƠNG BẮC Chương 6: Nghệ Sỹ Vỹ Cầm Mất Tích Kỳ Bí
19:12
No comments
Trước /37 GO Sau
BẢY NĂM VẪN NGOẢNH VỀ PHƯƠNG BẮC
Chương 6: Nghệ Sỹ Vỹ Cầm Mất Tích Kỳ Bí
Cố Tư ngồi im trong góc, mười đầu ngón tay nắm chặt lấy nhau, đôi môi mím lại gắt gao đến tái nhợt. Bên trên con bé mặc chiếc áo sơ mi mỏng, ngắn tay, màu đen, bó khá sát người, kết hợp với một chiếc váy sợi dài màu hồng cánh sen. Mái đầu hoa lê nhuộm màu cafe nhạt được buộc lên tùy ý, vừa có cái trẻ trung phơi phới chưa trút bỏ hết của người con gái, lại vừa mang nét hiện đại. Chỉ có điều, gương mặt con bé trắng nhợt như được quét...
BẢY NĂM VẪN NGOẢNH VỀ PHƯƠNG BẮC Chương 5: Tuổi Xuân Bị Tình Yêu Lưu Đày
19:12
No comments
BẢY NĂM VẪN NGOẢNH VỀ PHƯƠNG BẮC
Chương 5: Tuổi Xuân Bị Tình Yêu Lưu Đày
Anh ấy quay về rồi.
Tiêu Tiếu Tiếu không nêu đích danh “anh ấy” là ai nhưng Cố Sơ biết, “anh ấy” mà cô ấy ám chỉ là ai.
Cô đã không còn nhớ sau đó Tiêu Tiếu Tiếu còn nói thêm gì nữa. Vọng vào tai Cố Sơ chỉ còn lại những tiếng như ong mật đánh nhau, có thể đã làm đau đớn màng nhĩ. Nỗi đau khẽ khàng này theo đà đi xuống, làm cả trái tim cũng trúng độc, nhói buốt.
Ký ức như những bức ảnh bị thời gian cắt vụn, rơi lả tả rồi lại được dính lên từng bức một. Sau đó Cố Sơ dường như...
BẢY NĂM VẪN NGOẢNH VỀ PHƯƠNG BẮC Chương 4: Nghe Nói… Anh Ấy Quay Về Rồi
19:11
No comments
BẢY NĂM VẪN NGOẢNH VỀ PHƯƠNG BẮC
Chương 4: Nghe Nói… Anh Ấy Quay Về Rồi
Khi hoàng hôn nhuộm lên vầng mây, phòng cấp cứu của bệnh viện lại nhận thêm bệnh nhân. Tài xế một chiếc container lái xe trong tình trạng mệt mỏi làm lật xe, khiến một chiếc xe du lịch cỡ lớn đâm vào phía sau. Ba người nguy kịch, mười người bị thương nặng, và mười người cần ở lại bệnh viện quan sát.
Nhà thuốc Tây cũng bắt đầu trở nên bận rộn. Khi dược sỹ làm đêm còn chưa tới thay ca, thì không một phút nào Cố Sơ được bỏ việc. Nhà kho điều động không kịp thời gian, thuốc cần...
BẢY NĂM VẪN NGOẢNH VỀ PHƯƠNG BẮC Chương 3: Thành Phố Vẫn Còn Lạnh
19:10
No comments
BẢY NĂM VẪN NGOẢNH VỀ PHƯƠNG BẮC
Chương 3: Thành Phố Vẫn Còn Lạnh
Cố Sơ vẫn hay mơ về quá khứ. Tuy rằng khi tỉnh giấc sẽ lạnh lẽo nhưng nếu dốc sức nắm lấy nhiệt độ trong mơ, đầu ngón tay cô cũng sẽ không quá lạnh.
Quỳnh Châu bước vào tháng tư, rất nhiều loài hoa đua nhau nở, cả những loài gọi được thành tên và những loài không gọi tên được. Cố Sơ trở về thành phố này đã hơn ba năm rồi. Rõ ràng là nơi đã nuôi nấng, dưỡng dục cô, vậy mà đêm nào nằm mơ cô cũng bàng hoàng với cảm giác lạ lẫm. Có thể vì bốn mùa ở thành phố này không phân định rõ ràng....
BẢY NĂM VẪN NGOẢNH VỀ PHƯƠNG BẮC Chương 2: Một Cái Xoay Lưng Là Cả Đời Người
19:10
No comments
BẢY NĂM VẪN NGOẢNH VỀ PHƯƠNG BẮC
Chương 2: Một Cái Xoay Lưng Là Cả Đời Người
Ngày cuối cùng của tháng ba, trời đổ mưa, giội mát cho nhiệt độ đầu xuân. Những bước chân bận rộn qua lại trên sân bay, chưa bao giờ ngơi nghỉ. Có đôi lúc, có những người, một lần ly biệt là cả đời người. Khi sắp đi qua cửa kiểm soát an ninh, Kiều Vân Tiêu bước chậm lại. Lối đi VIP trước mặt đã được mở ra để đợi anh ấy. Cố Sơ cười nhẹ nhàng, nói với anh: “Chúc anh mọi điều thuận lợi!”
Kiều Vân Tiêu không động đậy, chỉ yên lặng nhìn cô, rất lâu sau mới khẽ thở hắt ra:...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)